Thứ Hai, 5 tháng 1, 2015

Những bài thơ cảm động và ý nghĩa về mẹ hay nhất

Những vần thơ hay, ý nghĩa và xúc động về người mẹ

Bài thơ Con hiểu :

Nếu một mai thấy cha già mẹ yếu

Hãy thương yêu và thấu hiểu song thân

Những lúc ăn mẹ thường hay vung vãi

Hay tự cha không mặc được áo quần.

Hãy nhẫn nại nhớ lại thời thơ ấu

Mẹ đã chăm lo tã, áo, bế bồng

Bón cho con từng miếng ăn, hớp sữa

Cho con nằm trong nệm ấm, chăn bông.

Cũng có lúc con thường hay trách móc

Chuyện nhỏ thôi mà mẹ nói trăm lần

Xưa kia bên nôi giờ con sắp ngủ

Chuyện thần tiên mẹ kể mãi không ngưng.
Bài thơ Con hiểu từng gây xúc động trên mạng xã hội.

Bài thơ: Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười

Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người

Tiếng ai như tiếng lá thu rơi

Mười năm mẹ nhỉ mười năm lẻ

Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi

Hôm ấy con đi chẳng hẹn thề

Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê

Mười năm tóc mẹ màu tang trắng

Trắng cả lòng con lúc nghĩ về

Con đi góp lá ngàn phương

Đốt lên cho đời tan khói sương

Con đi xin mẹ hãy chờ

Ngậm ngùi con dấu trong thơ

Đau thương con viết vào trong lá

Hơi ấm con tìm trong giấc mơ

Con đi xin mẹ hãy chờ

Ngậm ngùi con dấu trong thơ

Nghe tiếng me như tiếng nghẹn ngào

Tiếng người hay chỉ tiếng chiêm bao

Mẹ xa xôi quá làm sao với

Biết đến bao giờ trông thấy nhau

Nghe tiếng me ơi bỗng lặng người

Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi

Ví mà con đổi thời gian được

Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười.

( Trần Trung Đạo)

Bài thơ dâng mẹ

Chiều nhung nhớ mây buồn giăng mắc

Vọng quê nghèo ruột thắt từng cơn

Thương về bóng mẹ cô đơn

Chiều chiều tựa cửa mong con mỏi mòn.

Ngày xưa ấy con còn nhỏ bé

Chưa bao giờ xa mẹ tấc gang

Nay con cách trở quan san

Hướng về quê mẹ đôi hàng lệ rơi.

Con xa mẹ một đời thương nhớ

Bóng mẹ già, mình hạc xương mai

Ngày qua tháng rộng, năm dài

Mong con mẹ, những u hoài.

Quê hương đợi ngày về chưa thấy

Để mẹ buồn lau sậy xót xa

Mẹ ơi nước mắt chan hòa

Lời ru của mẹ ngân nga một đời

Con buồn nhớ mẹ, mẹ ơi!.

(Sương Mai)

Ngày xưa có mẹ

Khi con biết đòi ăn

Mẹ là người mớm con muỗng cháo

Khi con đòi ngủ

Mẹ là người thức hát ru con

Bầu trời trong mắt con

Ngày một xanh hơn

Là khi tóc mẹ

Ngày thêm sợi bạc.

Mẹ có thành hiển nhiên trong trời đất

Như cuộc đời không thể thiếu trong con

Nếu có đi vòng quanh quả đất tròn

Người mong con mỏi mòn

Vẫn không ai ngoài mẹ

Cái vòng tay mở ra từ tấm bé

Cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên

Mẹ là người đã đặt cho con cái tên riêng

Trước cả khi con bật lên tiếng mẹ

Mẹ là tiếng từ khi bập bẹ

Đến lúc trưởng thành

Con vẫn chưa hiểu hết chiều sâu

Mẹ có nghĩa là bắt đầu

Cho sự sống, tình yêu và hạnh phúc

Mẹ có nghĩa là duy nhất

Một bầu trời, một mặt đất, một vầng trăng

Mẹ không sống đủ trăm năm

Nhưng đã cho con dư dả nụ cười tiếng hát

Mẹ có nghĩa là ánh sáng

Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim

Mẹ có nghĩa là mãi mãi

Là cho đi không đòi lại bao giờ

Nhưng có một lần mẹ không ngăn con khóc

Mẹ không thể nào lau nước mắt cho con

Là khi mẹ không còn

Hoa hồng đỏ từ đây hóa trắng

Cổ tích thường khi bắt đầu

Xưa có một vị vua hay một nàng công chúa

Nhưng cổ tích con

Bắt đầu từ ngày xưa có mẹ.

MẸ VÀ ĐÔI GÁNH

Sớm mai Mẹ đi gánh nước,
Mẹ gánh hai thùng sương đầy
Mặt trời hãy còn yên giấc
Bờ lau sậy còn ngủ say.

Buổi trưa Mẹ đi gánh nước
Mẹ gánh đôi thùng nắng vàng
Nghiêng nghiêng con nhìn trong ấy
Thấy cả mây trời mênh mang.

Buổi chiều Mẹ đi gánh nước
Mẹ gánh hai thùng mưa đầy
Mưa lên nhạc mềm nón lá
Mẹ về ướt áo không hay!

Rồi đêm, lại đi gánh nước
Mẹ gánh hai thùng sao trời
Có khi con nhìn rất lạ
Trong thùng có cả trăng trôi!

Ngày ngày Mẹ đi gánh nước
Gánh theo sương nắng bao mùa
Gánh cả đời con nằng nặng
Tình thương Mẹ nói sao vừa….

- Chiếu Tuệ -

LỜI RU CỦA MẸ

Lời ru ẩn nơi nào
Giữa mênh mang trời đất
Khi con vừa ra đời
Lời ru về mẹ hát

Lúc con nằm ấm áp
Lời ru là tấm chăn
Trong giấc ngủ êm đềm
Lời ru thành giấc mộng

Khi con vừa tỉnh giấc
Thì lời ru đi chơi
Lời ru xuống ruộng khoai
Ra bờ ao rau muống

Và khi con đến lớp
Lời ru ở cổng trường
Lời ru thành ngọn cỏ
Đón bước bàn chân con

Mai rồi con lớn khôn
Trên đường xa nắng gắt
Lời ru là bóng mát
Lúc con lên núi thẳm
Lời ru cũng gập ghềnh
Khi con ra biển rộng
Lời ru thành mênh mông

-Xuân Quỳnh-

Bình Yên - Mẹ! (của thành viên Mèo Tom)

Mẹ là trăng sáng êm đềm
Mẹ là gió mát những đêm mùa hè
Mẹ là nâng giấc, chở che
Mẹ là bóng mát con về tựa nương.

Mẹ là sao sáng đêm trường
Con không lạc bước trên đường chông gai
Mẹ là những buổi sớm mai
Mặt Trời là Mẹ...rạng ngời yêu thương.

Mẹ là tần tảo gió sương
Mẹ là bến đợi cuối đường con đi
Bão giông...cay đắng mọi bề
Ngả vào lòng Mẹ...con về Bình Yên!

MẸ LÀ TẤT CẢ

Hoa Nghiêm

Như cỏ xanh ngóng đợi mùa Xuân tới
Mỗi bình minh vẫy gọi tiếng chim ca
Tâm hồn con đón nhận biển bao la
Là biển Mẹ chan hoà tình thương mến

Mẹ là gió, tự nghìn xưa gió đến
Ru lòng con qua từng bến long đong
Mẹ là trăng, soi sáng những giòng sông
Trôi êm ả, tuổi thơ bên gối Mẹ

Mẹ là nắng, từng giọt rơi … rất nhẹ
Rất mong manh, nắng vẽ đủ muôn hình
Nắng nồng nàn, sưởi ấm những bình minh
Cho vạn vật an lành muôn sức sống

Mẹ là hoa, cho đời bao thơ mộng
Ngát hương yêu giữa ***g lộng núi đồi
Mẹ là mây, cho bóng mát ngàn nơi
Là mưa xuống cho người thêm trái ngọt

Mẹ là nhạc, những giòng tình thánh thót
Mỗi sớm mai như chim hót trên cành
Mẹ là thơ, bay ngàn lối mênh mông
Lá sao sáng khắp đầu ghềnh cuối bãi

Mẹ là Phật đưa con qua khổ hải
Bao nắng mưa dầu dãi một đời mê
Bước chân xa dẫu lạc lối quay về
Xin nương tựa trong tình thương của Mẹ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét