Thứ Năm, 28 tháng 5, 2015

Những bài thơ Chế Trong tù Cảm động hay, Vui nhộn , hài hước

Những bài thơ Chế Về phạm nhân tù tội trong trại giam tự sáng tác hay, thơ Trong tù Cảm động hay, Vui nhộn , hài hước.
những bài thơ hay nói về những người bị tù tội. Đó là những lời tâm sự của những kẻ lỡ bước sa chân vào vòng lao lý.
Qua những vần thơ dưới đây, mình cũng hy vọng chúng ra sẽ sống tích cực hơn và làm việc theo pháp luật để không phải hối hận, phí phạm thời gian cho cuộc đời này..!

Những bài thơ tù tội chế hay.

Mười sáu tuổi, con vướng vòng lao lý
Nào biết gì cái tuổi ấy mẹ ơi
Xa bút nghiên, con buộc phải vào đời
Với hành trang là cặp còng số tám
Chốn lao tù, biệt giam như cõi tạm
Tranh giành nhau mâm dưới mâm trên
Nét thơ ngây đã nâng đỡ con lên
Ngồi chung mâm với một dàn anh Đại
Rồi từ đấy con chìm dài mãi mãi
Theo các anh học quen thói lọc lừa
Tâm hồn con trong trắng của ngày xưa
Giờ hoen ố dần theo cùng năm tháng
Ở trong tù, con làm quen hàng trắng
Heroin đều đặn cộng vào phòng
Là anh em phải chung máu chung lòng
Đâu biết rằng, phút chốc hoá hư không
Con hư hỏng, trượt dài trong nghiện ngập
Khi về đời, giữa dòng người tấp nập
Con thấy mình sao lạc lỏng bơ vơ
Biết mẹ cha vẫn mong ngóng từng giờ
Nhưng trót nghiện làm sao con quay lại...
Rồi cứ thế cuộc đời con trôi mãi
Hết vào trường này lại đến trại kia
Và nhiều lần chợt tỉnh giữa đêm khuya
Con bẽ bàng xót xa trong vô vọng
Làm khói trắng làm con xa cuộc sống
Xa mái nhà xưa, bóng cha mẹ đứng chơ
Cha mẹ ơi, tha thứ đứa con thơ
Con nào muốn cuộc đời mình như thế
Biết mẹ cha giờ tuổi già bóng xế
Lại phải nặng lo, suy nghĩ về con
Con quyết tâm xa kiếp sống mõi mòn
Con lựa chọn con đường con phải bước
Nhưng cuộc đời có ai mà biết trước
Tránh vỏ dưa, con lại gặp vỏ dừa
Ai ngờ đâu duyên số đẩy đưa
Theo người yêu, con kết duyên cùng khói đá..
Thương người yêu con không màng vất vả
Phải lao tâm sinh sữa để mà chơi
Nào ngờ đời nghiệt nghả lắm ai ơi
Tôi bị bắt, người yêu về bến lạ
Em chặt cua, tim tôi thành buốt giá
Cố vượt qua cay đắng đợi ngày về
Còn gì đâu sau những lúc đam mê
Ta ngậm đắng nhìn đời qua song sắt
Ngày trở về lòng con đau như cắt
Con đường xưa giờ thiếu bước chân xưa
Con thuyền em theo sóng nước đẩy đưa
Về bến mới, bỏ mình tôi chết lặng
Để giờ đây mỗi khi lòng trống vắng
Tôi mượn làn khói trắng nhớ chuyện xưa
Và nhiều khi chợt hỏi có phải mưa
Hay giọt sầu tôi đang rơi từ khoé mắt...

Mường Giang DỪNG BƯỚC GIANG HỒ.
Chân chồn gối mỏi lạc về đâu
Giấc mộng phù hoa đã rủ mầu
Gót lãng không còn ai trải bậu
Trời phiêu chẳng có bạn vơi sầu
Niềm cay giọt tủi lòng đau thấu
Nỗi đắng rơi hờn dạ khổ sâu
Trả lại xin đời năm tháng dẫu
Tâm hồn vỡ nát bởi vì ngâu

Biển Xưa SAI LẦM
Nhân gian lạc lối biết bao người
Lúc muốn quay đầu chẳng có nơi
Trí mọn vùi thây trong mắt bão
Tài hèn bỏ mạng trước trùng khơi
Đua tranh ảo vọng tan tành xác
Đuổi bắt hư vinh rệu rã đời
Nhận thức sai lầm cay đắng : tỉnh
Chỉ còn những hối tiếc khôn nguôi!

Thơ chế ngồi tù, thơ chế tuổi 17, thơ chế kiếp giang hồ hài vãi


Năm 17 anh bỏ nhà đi bụi
Giật dây chuyền để tặng người yêu
Cướp xe Dream chở nàng dạo phố
chậm một chút công an tóm cổ
Ở nhà tù như ở khách sạn
Ăn cơm tù như ăn cơm tiệm
Uống nước tù như uống bia hơi
Khi anh đi có người đưa đón
Khi anh về có mấy thằng khiêng
Đưa anh vào nghĩa địa bình yên
*********o0o*********
vào tù như công tử vào cung
tay deo xiềng xít như deo lăc vàng
sáng thể dục như quan công múa võ
chiều nhổ cỏ như công chúa hái hoa
hút thuốc rê như hút ba số
uống nước suối như uống côca
dêm dâp muỗi như hằng nga bắt bươm
chuôt gián oi thức giấc làm chi nữa
hút máu tù có sướng dươc ko
*********o0o*********
Tuổi mười bẩy ngây thơ khôn tả
Hút thuốc thì cứ tưởng là vui
Đến khi biết đã đã nghiện rồi
Thì lại nói thuốc lá là thuốc bổ
Tuổi mười bẩy ngây thơ khôn tả
Thấy bạn bè rủ uống bia ôm
Tôi lại nghĩ mình không nên khiêm tốn
Uống bia ôm cũng chẳng hại chút gì
*********o0o*********
7 năm về trước tôi 17
Yêu phải Cave trẻ nhất làng
Bụng to nên phải đưa đi khám
Mới biết tin buồn đã có mang
17 tôi to khỏe nhất làng
Thằng nào ngứa mắt thích là phang
Em nào xinh đẹp là tôi tán
Tán xong em đó phàn nàn có mang
17 sống kiếp giang hồ
Tay dao tay súng cướp ôtô
(Bạn đang đọc thơ chế tại http://alo9.net )
Tiền tình tù tội mang đủ cả
Chết hụt hai lần vẫn chẳng run
17 năm chịu án tù
bây giờ mới biết mình ngu như bò
*********o0o*********
17 tuổi anh làm du đãng
Dám xăm mình , chẳng sợ gian nan
Thằng nào thấy ghét là phangChán học hành anh lao vào nghiện ngập
Chán thầy cô anh cắp sách ra trường
Gái nhà giàu đem của ra khoe
Anh liền nhảy xe trấn lột
Phó trưởng đồn đưa anh vào bốt
Phó trưởng ti viết giấy ra tòa
Van xin mà chúng chẳng tha
Chúng kết án anh 3 năm tù khổ
Ba năm tù chỉ là giấc ngủ trưa
Nghĩa trang Bó Ẩn là nhà của anh
Ròng ròng máu chảy về tim
Làm sao ngăn nổi bước chân giang hồ
Sống trong tù không sao run sợ
Tuổi 17 anh nhập băng du đãng
Cướp dây chuyền đem tặng người yêu
Chúng bắt anh đày ra côn đảo
đánh đập anh như tập thể thao
ăn cơm tù như ăn cơm tấm
uống nước mắm như uống cà phê.
........
Lúc trở về cũng chẳng đổi thay
Chém người chẳng thấy mỏi tay
Khi hay tin người yêu đã mất
Kiếp giang hồ kết thúc từ đây

Sưu tầm internet / haychoigame.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét