Thứ Bảy, 21 tháng 2, 2015

Thơ về mùa hè hoa phượng của học sinh hay nhất

Thơ về mùa hạ hoa phượng của học sinh hay
Bài thơ về mái trường và hoa phượng

Điều còn lại

Bông phượng đỏ cuối cùng sót lại giữa mùa thu
Chiều như thể vô tình đi qua ngõ
Chú dế cứ gào lên không thấy mình bé nhỏ
Chẳng biết khiêm nhường, đành chịu lỗi với em
Mùa hạ nào có thể biết hờn ghen
Khi ta ném yêu thương lên vầng trăng thu ấy
Gió như em cứ kiêu kì quá vậy
Thu đốt cháy mình không thắp nổi lá bàng đêm
Chẳng trách nổi heo may cơn bão cứ tần ngần
Để trên phố mưa sững sờ bật khóc
Em ngược phía tiếng trống trường tan học
Ước chạy kịp thu về, ta nhận lỗi cùng em
Hạ rách tươm như bài kiểm tra điểm xấu rải lên thềm
Ta còn có gì hơn ngoài trang thơ cho đi là mất
Hãy tin đi em cái điều không có thật
Thu cứ đợi chờ nên Hạ mãi đi xa...
( Đường Thị Hải Yến)
-----------------
Bất chợt

Rồi bất chợt hạ về trong quán vắng
Con ve ngân thương nhớ tận năm nào
Tia nước chạy đường vòng vèo ngớ ngẩn
Em soi mình kỷ niệm nghiêng chao

Rôi bất chợt hạ về trong đáy cốc
Mắt thủy tinh sóng sánh những giọt buồn
Em lơi tay nghe nghìn mảnh vỡ
Tung tóe thành nghìn hạt kim cương

Rồi bất chợt thu lại gần gõ cửa
Tháng năm qua có nhớ một dòng sông
Con thuyền chạy vô tình bỏ lại
Xuống lòng sông một giọt nước mắt hồng

Rồi có thể thu đi không về nữa
Rớt ngay tim chiếc lá chết khẽ khàng
Em bó gối ngồi lì nên quán cũ
Không nhớ trời đang hạ hay thu

-Thanh Hà-



TRƯỜNG XƯA

Cứ ngỡ rồi đây xa lắm một mái trường
Ta không đủ sức níu thời gian gần lại
Mái ngói mờ rêu, tán lá bàng xa ngái
Những con đường, sỏi đá nhịp buồn tênh


Tháng năm rơi trên bậc thềm chênh vênh
Sân trường cũ, và bài thơ cũng cũ
Ô cửa sổ bốn mùa nắng rủ
Và cơn mưa trong trẻo mắt bạn bè


Một mùa xa hoa phượng chật vòng xe
Nét mực tím vương dấu tay mùa hạ
Màu xanh dịu thân thương trên vòm lá
Nhạt sắc trời, con chim sẻ nào bay...


Qua những mùa thu vương lối heo may
Hoa cỏ tím góc sân trường thầm lặng
Ai không nhớ những vòm trời mây trắng
Mùa tựu trường gom gió hát vu vơ...


Gốc bàng xưa im lặng đến bây giờ
Mong mỏi phía hành lang xa vời vợi
Chỉ một câu thơ cũng thành tiếc nuối
Chuyện giận hờn, viên sỏi nhỏ màu xanh


Ta cứ ngỡ rồi tất cả qua nhanh
Mái tóc xưa chắc giờ không còn ngắn
Đã đơn giản như ta từng ngộ nhận
Một điều gì, mà nào có gì đâu...


Bàn ghế xưa rưng rưng ngả màu
Mùa xưa cũ bâng khuâng như thần thoại
Hoa cỏ may buồn đi vào xa mãi
Kỷ niệm giăng đầy rợp một mái trường quê


Bạn bè xưa chẳng có lúc tìm về
Trái bàng chín nằm ngơ trong mùa cỏ
Giọng thầy khan, trầm ngâm trong gió
Mái tóc thầy điểm bạc hoa lau


Ta cứ ngỡ rồi tất cả qua mau
Tuổi thời gian nhòe lem như giọt mực
Thương nhớ ấy nhuộm màu mây ngũ sắc
Lá học trò vụng dại trốn nơi nao...


Ô cửa mùa thu mây trắng lại bay vào
Ta lại thấy mình những ngày thu lớp trước
Con đường mùa xa, bàn tay nào với được
Giấc mơ một mái trường màu ký ức phong rêu


Hiên lớp xưa lời thầy vọng đều đều
Bụi thời gian phủ đầy lên kỷ niệm
Bài thơ cũ đợi ta về viết tiếp
Tuổi vụng về hát gọi tháng năm ơi...

Ta bước đi tiếng trống giục bồi hồi...
Phạm Trung Kiên

Bài thơ dang dở
Em thấy không, hạ đỏ nắng rồi
Phượng thả cánh xuống mặt hồ bói thử
Yêu, không yêu, rồi không yêu nữa
Cây phượng buồn rưng rưng mắt đỏ hoe.

Đã hạ rồi

Ve lại hát bản sầu ca muôn thuở
Anh lại viết những bài thơ dang dở
Mới được nửa lòng đã thấy tháng Sáu qua
Anh đã tưởng quên đi rồi năm ấy
Giờ ở xa em ơi có thấy
Nắng quê mình nắng tháng Sáu chang chang


Em đi rồi.

Anh ở lại lang thang
Dong xe qua những con đường cũ
Đọc lại hết những bài thơ dang dở
Ở xứ người có quán cóc không em.

Tháng Sáu này

Hoa sấu rụng trong đêm
Hương vẫn thơm như ngày xưa tháng Sáu
Nhà em trống bìm bìm leo kín dậu...
Nở hoa buồn cây hoa giấy ngày xưa
Tháng Sáu ngoài kia tháng Sáu mưa
Anh lại viết một bài thơ dang dở...
Tương Giang

Lớp xưa
Có bao giờ anh về thăm lớp học ngày xưa.
Ô cửa sổ
và cơn mưa
bất chợt.
Giọt nắng diệu kỳ đưa ta qua mùa thi.

Ngăn bàn xưa anh dù có quên đi
Vẫn còn dấu một nhành hoa quen thuộc
Màu tím diệu kỳ gợi thương, gợi nhớ.
Trên mặt bàn, câu thơ xưa còn bóng gió.
Ta viết hôm nao
trong mắt nắng
chiều nghiêng.


Những điều xưa giờ trở thành thiêng liêng.
Suốt cả đời liệu có còn gặp lại?
Những bức tường lổ loang, khờ dại.
Màu mực nhoè tan trong cõi hư không.


Có bao giờ anh thấy phượng đơm bông?
Nghe day dứt nỗi buồn chiều tháng hạ.
Hành lang quen giờ lạ
Chờ bước chân lãng quên.
Anh hãy về lớp học xưa trong đêm
Anh sẽ thấy
Một ngôi sao
từ ngày xưa
còn sáng.
Ngôi sao của nỗi niềm thời trong trắng.
Nắng lung linh đang theo lối ta về.
*
Vẫn biết bây giờ anh đã chẳng còn mơ
Những giấc mơ ngày xưa anh xem là hạnh phúc.
Những giấc mơ chẳng bao giờ là thật
Khi anh quên lối về
lớp học
ngày xưa.
(Ngọc Anh)

Với thời gian

Mùa này có một chòm mây rất cũ
Chợt xanh trong đến ngơ ngẩn giữa trời
Chiều nay có một người rất cũ
Sao lạ lẫm quá thời gian ơi !


Tất cả vẫn là những điều rất cũ !
Mỗi mùa qua ta gặp giữa ngày thường
Lá cứ đổ và hoa cứ nở
Chẳng cần chờ phải nhớ hay thương !


Bức thư cũ ta viết rồi không gửi
Giờ như cho một ai đó khác rồi
Góc-để-quên bụi mờ trên ô cửa
Ranh giới ngày nào: chúng ta - tôi…


Tất cả vẫn là những điều rất cũ
Ta đã qua và gặp lại - bàng hoàng
Có những điều không chia làm hai nửa
Thời gian phủ mờ vẫn nặng mang…


Cây phượng cũ không còn nơi cũ
Quán ngày xưa của mùa vắng xa rồi
Có những điều ta tưởng rằng quen thuộc
Lại trở về trong dáng mới tinh khôi…


Mùa này có một chòm mây rất cũ
Chợt xanh trong đến ngơ ngẩn giữa trời
Có những người ta tưởng rằng rất cũ
Một ngày thành xa lạ, thời gian ơi!
Thuỵ Thảo




Ngày xưa Hoàng thị


Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Chim non giấu mỏ
Dưới cội hoa vàng

Bước em thênh thang
Áo tà nguyệt bạch
Ôm nghiêng cặp sách
Vai nhỏ tóc dài

Anh đi theo hoài
Gót giày thầm lặng
Đường chiều úa nắng
Mưa nhẹ bâng khuâng

Em tan trường về
Cuối đường mây đỏ
Anh tìm theo Ngọ
Dáng lau lách buồn

Tay nụ hoa thuôn
Vương bờ tóc suối
Tìm lời mở nói
Lòng sao ngập ngừng

Lòng sao rưng rưng
Như trời mây ngợp
Hôm sau vào lớp
Nhìn em ngại ngần

Hè sang phượng nở
Rồi chẳng gặp nhau
Ơi mối tình đầu
Như đi trên cát

Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Trao vội chùm hoa
Ép vào cuốn vở

Thương ơi! Vạn thuở
Biết nói chi nguôi
Em mỉm môi cười
Anh mang nỗi nhớ



Ngày xưa Hoàng thị- (nhạc Phạm Duy, ca sỹ Thái Thanh)


Hè sang phượng nở
Rồi chẳng gặp nhau
Ơi mối tình đầu
Như đi trên cát

Bước nhẹ mà sâu
Mà cũng hòa mau...
Tưởng đã phai màu
Đường chiều hoa cỏ


Mười năm rồi Ngọ
Tình cờ qua đây
Cây xưa vẫn gầy
Phơi nghiêng dáng đỏ

Áo em ngày nọ
Phai nhạt mấy màu
Chân theo tìm nhau
Còn là vang vọng

Đời như biển động
Xóa dấu ngày qua
Tay ngắt chùm hoa
Mà thương mà nhớ


Phố ơi! Muôn thuở
Giữ vết chân tình
Tìm xưa quẩn quanh
Ai mang bụi đỏ
Dáng ai nho nhỏ
Trong cõi xa vời.
Tình ơi!... Tình ơi!...
-Phạm Thiên Thư-

---------------------------------------------
Trang thơ của học sinh tự viết hay

Ân Tình
 Cô dạy tôi tập viết
Cô dạy tôi làm thơ
Cô dạy tôi ca hát
Cô cho tôi niềm vui.

Nhưng có điều gì đó
Cứ đọng mãi trong tôi
Giúp tôi luôn cố gắng
Để cô không buồn lòng.

Tôi vẫn băn khoăn mãi
Không biết điều gì kìa
Và tôi chợt nhận ra
Các bạn biết gì không?
Hai chữ “Ân tình” đấy!

Chỉ hai chữ mà thôi
Đã giúp tôi nhận thấy
Công cô dạy dỗ tôi
Chẳng bao giờ trả hết.

Vì vậy tôi cố gắng
Học thật giỏi, thật chăm
Lúc ấy cô sẽ hiểu
Chữ “Ân tình” trong tôi.
                 Nguyễn Thảo Uyên

Tuổi học trò
 Khi buớc vào lớp Một
Ta bỡ ngỡ mọi điều
Cả cái bàn cái ghế
Trong lớp học mới sơn.

Nhìn mọi thứ đều lạ
Ôm chầm lấy mẹ ngay
Rồi bỗng dưng bật khóc
Không muốn đi học đâu.

Trong nỗi buồn, lo sợ
Một bàn tay nhẹ nhàng
Vỗ vào đôi vai nhỏ
Và mỉm cười thật tươi.

Thì ra là cô giáo
Mái tóc dài thướt tha
Đôi môi đỏ hồng thắm
Chiếc áo màu trắng tinh.

Thời gian trôi qua mau
Nay đã lớn lắm rồi
Đã là anh chị cả
Nhưng vẫn mãi không quên

Kỷ niệm giữa cô trò
Đã một thời gắn bó
Với cô và bạn bè
Yêu sao cô trò nhỏ
Một mái trường thân quen.
                 Hồng Ngọc – Lớp Năm 2

Gia đình là điểm tựa
Luôn chia sẻ nỗi buồn
Yêu mẹ cha, em gái
Như thể bản thân mình.

Niềm vui hay nỗi buồn
Đầy ấp trong tim em
Vui buồn cùng gia đình
Vẫn là hạnh phúc nhất.

Đã trở nên lớn khôn
Không quên ơn cha mẹ
Những ngày dạy dỗ em
Và đứa em gái nhỏ.

Gia đình! Gia đình ơi!
Em yêu gia đình lắm!
Luôn nói lời hạnh phúc
Với chúng ta! Chúng ta!...
          Hồng Anh – Lớp Năm 2



Hôm nay về thăm trường
Nhớ về bao kỷ niệm
Nhớ thầy cô, bạn bè
Nhớ bảng đen, bàn ghế.

Bao kỷ niệm trôi qua
Bây giờ ngồi nhớ lại
Qua lớp bốn, lớp năm
Xa mái trường yêu dấu.

Lê Ngọc Hân mến yêu
Bao giờ được học lại ?
Mai sau làm tiến sĩ
Nhớ về Lê Ngọc Hân.
          Anh Quang – Lớp Bốn 7



Ngày đầu tiên đi học
Nhớ ngày đầu tiên ấy!
Khi em vào lớp Một
Trước cổng trường, bỡ ngỡ
Mọi thứ đều xa lạ.

Thế rồi em vào lớp
Bạn nào cũng vui tươi
Bạn nhìn em thân thiện
Em thấy lòng vui vui.

Rồi cô giáo vào lớp
Cô mỉm cười thật tươi
Nhìn cả lớp âu yếm
Với ánh mắt dịu hiền.

Cả lớp đều rạng rỡ
Trong lòng em nao nao
Và cùng nhau xin hứa
Cùng nhau học thật ngoan.
                     Bảo Khương – Lớp Ba 7

Năm học đầu tiên
Em vào lớp Một
Cặp sách gọn gàng
Bước chân lon ton
Bỡ ngỡ vào lớp
Cây, lá xào xạc
Rung rinh đón chào.
Chúng em vào lớp
Những lời cô nói
Thiết tha, dịu dàng
Trường là mái ấm
Cô như mẹ hiền
Chăm học, vâng lời
Mới là trò ngoan.
             Yến Nhi – Lớp Ba 7



Ánh nắng dưới sân trường
Bao nhiêu năm trôi qua
Dưới ánh nắng sân trường
Bạn bè chơi rất vui
Giữa sân trường đầy nắng.

Bạn trai chơi đá cầu
Bạn gái thích nhảy dây
Nắng lên rồi bạn đấy!
Cả bầy chơi kéo co.

Kì nghỉ hè sắp đến
Bạn bè mãi xa nhau
Khi nào gặp lại được
Cô giáo hiền xinh xinh.

Thôi đừng buồn bạn nhé!
Bạn nào cũng xa trường
Gủi gắm bao kỉ niệm
Dưới mái trường thân yêu
                  Hiền Như – Lớp Bốn 7

Trường em
     Trường em mái ngói đỏ tươi,
Sân trường rộng mát, thẳng hàng cây xanh.
     Phòng ăn, phòng học khang trang,
Ghế bàn thẳng tắp, bảng xanh sáng ngời.
     Ngày ngày đến lớp, đến trường,
Cùng thầy, cùng bạn học hành, vui tươi.
     Xuân sang, hè đến qua mau,
Biết bao kỉ niệm của thời học sinh.
     Mai đây em lớn nên người,
Góp công xây dựng ngôi trường đẹp hơn.
                  Phương Vy – Lớp Bốn 2


Chia tay thời thơ ấu
Gió đầu hạ viếng thăm
Mang về cái oi bức
Phủ đầy góc phố kia
Hầm hập cả sân trường.

Mặt nóng – phượng vẫn đỏ
Kệ ai – ve vẫn kêu
Mùa hè bên cửa lớp
Báo hiệu giờ chia tay.

Còn đâu phút rượt đuổi,
Tranh giành quả bóng lăn.
Còn đâu giờ học nhóm,
Tranh luận bài toán sao.

Cổng trường trung học mở
Chào đón bước chân em.
Lòng chợt bùi ngùi nhớ
Tuổi thơ qua mất rồi.
              Trung Nhân – Lớp Năm 5

Tình thương
Mẹ ơi, mẹ có biết
Con yêu mẹ rất nhiều
Yêu hơn cả bầu trời.
 
Ba ơi, ba có biết
Con yêu ba rất nhiều
Yêu hơn cả biển xanh.
 
Ba mẹ ơi có biết
Ba mẹ là tất cả
Là bờ bến yêu thương.
 
Mai sau con lớn khôn
Nhưng vẫn nhớ tình mẹ
Vẫn nhớ mãi công ba.
 
Đã chăm sóc, yêu thương
Nuôi lớn con nên người
Chăm sóc con từng phút.
 
Làm sao con trả hết
Những tình thương của mẹ
Và công ơn của ba.
                  Hồng Ngọc – Lớp Năm 2
 
 
 
 
 
Ba mẹ kính yêu
 Ba mẹ ơi có biết?
Con yêu ba mẹ nhiều
Yêu hơn cả biển rộng
Yêu hơn cả trời cao.
 
Công ơn của ba mẹ
Làm sao con trả hết
Công sinh thành dưỡng dục
Công nuôi nấng từng ngày.
 
Mai này, khi khôn lớn
Khắc ghi mãi công này
Đã nuôi con khôn lớn
Chẳng ngại gì khó khăn.
                  Minh Uyên – Lớp Năm 2
 
 
Ngày đầu tiên tới lớp
Lòng em thấy nôn nao
Cổng trường vừa rộng mở
Bao điều hay vẫy chào.
 
Biết bao là kiến thức
Một thế giới diệu kỳ
Thầy cô dạy ân cần
Dạy cho em rất hay.
 
Hôm nay ngày cuối năm
Đôi dòng thơ tri ân
Nghe từng lời dạy bảo
Thương thầy cô vô ngần.
                      Ngọc Anh – Lớp Ba 7
 
 Tuổi học trò
    Từ khi em mới đến trường
Thấy còn bỡ ngỡ, lòng thì nao nao
    Giữa năm vui sướng biết bao
Bởi vì cả lớp bạn nào cũng thân
    Cuối năm lòng thấy buâng khuâng
Mùa hè sắp đến chúng mình chia tay.
 
    Sang năm mình đã lớp Hai
Nghỉ hè ba tháng, bạn bè gặp nhau
    Lòng em vui sướng biết bao
Sau hè ba tháng, đứa cao, đứa lùn
    Lùn, cao tuy có khác nhau
Nhưng trong học tập không ai «cao, lùn».
 
    Lớp Ba rồi lại lớp «Tư »
Chương trình học tập có phần khó hơn
    Nhưng ý chí quyết tiến lên
Thi đua học tập ngày càng hăng say
    Chăm học cho để ngày mai
Tương lai đất nước trông chờ chúng em.
                   Nhất Thống – Lớp Bốn 8
 
 
Trường em
Trường của chúng em
Có nhiều cây xanh
Có các anh chị
Có bạn của em.
 
Trường của chúng em
Có nhiều lớp học
Có nhiều bàn ghế
Nhỏ nhắn xinh xinh.
 
Trường của chúng em
Biết bao điều lạ
Em yêu em mến
Trường của chúng em.
                  Thục Minh – Lớp Ba 6
 
  
Những gương mặt lớp tôi
Một vương quốc bé nhỏ
Có đủ ba – bảy dân
Cùng ông vua lớn tuổi
Đeo kính dày cồm cộm.
 
Tên An có hai người
Nữ cao, nam lại nhí
Hai boy cùng tên Huy
Thích mơ ngoài cửa sổ.
 
Béo phì lại rất đông
Nghi, Chi, Hoàng, Thịnh, Phúc
Gầy còm lại không thiếu
Đứng nhất là Mỹ Uyên…
 
Xinh đẹp đến cả rổ
Handsome có Chí Thành
Nhưng lại nghịch nhất « nước »
« Vua » phải mệt dài dài.
 
Vậy mà sắp chia tay
Vương quốc không còn nữa.
Tuổi thơ ơi tuổi thơ !
Biết bao giờ trở lại ?
                 Tập thể lớp Năm 5
 
Em tôi
Ai có em bé
Người đó sẽ vui
Em Bi chào đời
Không biết gì hết.
Chỉ biết ăn ngủ
Và biết khóc nhè.
Em Bi lên một
Biết chơi, biết nhảy
Biết khóc, biết cười
Em thương bé lắm.
              Khánh Phương – Lớp Ba 6
 
 
Mãi mãi là bạn
Ngày nào mới bước vào lớp
Nhìn bạn sao xa lạ
Mà giờ ta chia tay rồi
Những tiếng cười vừa trao đến nhau.
 
Những kỉ niệm xưa sao quên được
Tháng ngày bên bạn bè đó
Những niềm vui cùng bạn chào đón
Những nỗi buồn bên bạn cùng sẻ chia.
 
Bốn năm rồi trôi qua thật nhanh quá
Tình bạn bốn năm càng thân hơn
Chắc chắn không bao giờ quên được
Nụ cười, ánh mắt bạn bè em.
                Trâm Anh – Lớp Bốn 6
 
 
Con thương cô
Cô ơi, con thương cô lắm!
Thương những lời cô dạy chúng con
Thương những lúc cô cười hạnh phúc
Vì chúng con đã làm cô vui
Thương những lúc cô ngồi lặng lẽ
Chắc vì con đã phạm lỗi sai
Thương những lúc cô dịu dàng khuyên bảo
Để cho con mau chóng thành người...
              Quỳnh Châu – Lớp Năm 8
 
 
 
Lời cuối
Con biết nói gì trong sáng nay
Bụi phấn mỏng manh mà sao rơi rất nặng
Màu thời gian đậm, tóc thầy bạc trắng
Bước đường đời cao, thấp đầy vơi
Rồi con sẽ khác nhưng vẫn chỉ là đứa trẻ
Để mơ về trường, về hoa phượng đỏ
Và tóc thầy như là hoa phấn rưng rưng »...
                   Hoàng Thư – Lớp Bốn 4
 ( sưu tầm theo haychoigame.com )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét