Đêm khuya sương lạnh nhiều / Canh vắng nhớ người yêu
Đêm buồn nhớ
Đêm khuya sương lạnh nhiều
Canh vắng nhớ người yêu
Mơ màng trong giấc mộng
Lòng bỗng thấy cô liêu.
Đơn côi trong nỗi nhớ
Tìm lại kỉ niệm thơ
Hỏi lòng sao lại thế
Yêu thương dại khờ.
Anh giờ ở nơi nao
Nghe chăng gió rì rào
Mang lời yêu em đến
Hơn biển rộng trời cao.
Sao tim anh chật chội
Vẫn chứa được bao người
Còn tim em dẫu rộng
Sao chỉ có anh thôi!
Anh ơi trong giấc mộng
Có phải là em không?
Một người anh nghĩ đến
Là em hay bóng hồng?
Lặng trong đêm sương vắng
Em nhắn nhủ chị Hằng
Những lời thương lời nhớ
Hỏi anh có nghe chăng?
Chợt bâng khuâng ngập ngừng
Sao lòng em bỗng dưng
Nhớ anh nhiều đến thế
Như chim nhớ lá rừng.
Rồi từng nỗi hoài nghi
Em chẳng thể vứt đi
Anh ơi anh có biết?
Em ôm nỗi sầu bi.
Hay là vì đêm lạnh
Cùng ngàn nỗi nhớ anh
Em không sao ngủ được
Nên thức cả thâu canh.
NGỦ ĐI EM
Đêm khuya rồi, nhắm mắt ngủ đi em
Cuộc đời ngoài kia vẫn bon chen nhiều lắm
Đừng thức hoài để lệ thầm lặng
Hãy nén lòng, và cố gắng ngủ đi.
Đừng nghĩ nữa em, đừng lo lắng điều chi
Qua những bão giông nắng sẽ về...sẽ ấm
Sẽ có người đến bên em...và nắm
Bàn tay gầy...trao hơi ấm cho em.
Ngủ đi em, đừng để mắt ướt lem
Đừng để đêm u sầu cùng em nữa
Mưa sắp tạnh rồi, nắng sẽ về rực rỡ
Hong mắt khô buồn, cho hoa nở, chim kêu.
Ngủ đi em đừng suy nghĩ chi nhiều
Bình minh lên mang bao điều tươi sáng
Đừng nhốt mình trong bóng đêm thầm lặng
Yên lòng nào, nhắm mắt ngủ đi em.
Lai Ka
Tiếng Đàn Trong Đêm
Tác giả: Hoàng Nghi Tiếng đàn ai dạo giữa đêm khuya ?
Thánh thoát ngân nga ở chốn kia
Ngơ ngẩn vầng trăng như nức nở
Dại khờ thác suối bỗng đầm đìa
Đoạn sầu bi thảm xiêu hồn vía
Khúc nhạc lâm ly lạc xác lìa
Có phải là người mang trái đắng ?
Mượn đàn tâm sự giữa đêm khuya
Tương Tư
Tác giả: Nguyên Sa Tôi đã gặp em từ bao giờ
Kể từ nguyệt bạch xuống đêm khuya
Kể từ gió thổi trong vừng tóc
Hay lúc thu về cánh nhạn kia?
Có phải em mang trên áo bay
Hai phần gió thổi , một phần mây
Hay là em gói mây trong áo
Rồi thở cho làn áo trắng bay?
Có phải mùa Xuân sắp sửa về
Hay là gió lạnh lúc đêm khuya
Hay là em chọn sai màu áo
Ðể nắng thu vàng giữa lối đi?
Có phải rằng tôi chưa được quen
Làm sao buổi sáng đợi chờ em
Hay từng hơi thở là âm nhạc
Ðàn xuống cung trầm, mắt nhớ thương
Buổi tối tôi ngồi nghe sao khuya
Ði về bằng những ngón chân thưa
Và nghe em ghé vào giấc mộng
Vành nón nghiêng buồn trong gió đưa
Tôi không biết rằng lạ hay quen
Chỉ biết em mang theo nghê thường
Cho nên cặp mắt mờ hư ảo
Cả bốn chân trời chỉ có em.
Những Giọt Sầu Rơi
Tác giả: Nguyenthitehat Người có biết!... lòng ta đau ghê lắm
Nhớ đến người... thao thức cả năm canh
Trái tim ta... tan nát những ngày xanh
Câu kinh khổ... ta thầm thì mỗi tối
Trong đêm khuya... lệ ướt đầm áo gối
Ta nghiêng người... răng cắn chặt bờ môi
Cho đau thương... đừng để nước mắt rơi
Cho đêm tối... che giùm ta khổ ải
Tiếng dế than... trong đêm khuya vang mãi
Thương giùm ta... nên kể lể bi ai
Tội nghiệp ta... nên than vắn thở dài
Cho ta thấy... hồn ta buồn biết mấy
Trái tim ta... giờ đây đã nát bấy
Vỡ tan tành...từng mảnh vá được đâu
Những năm qua... cay đắng bọc giọt sầu
Giọt nước mắt... bên đời câu kinh khổ...
đêm buồn
gió nói gì khi trời buồn lạnh lẽo
mưa khóc gì khi ánh nắng dần phai
đêm lại đến cho trời đêm trởi lại
ánh trăng buồn hiu quạnh với cô đơn
sao lạnh quá một chút hồn trống trải
nhớ đến ai mà ánh mắt mệt nhoài
dừng lại nhé người đừng đi nữa nhé
để đêm buồn không cô lẻ cùng đêm!!!
TỰ TÌNH ĐÊM VẮNG
Tác giả: Tuyết Thúy Hằng
Mưa bay đêm vắng nhòa dư lệ..
Khoảng trống buồn lắp cạn bởi gì đây..
Anh ở nơi đâu em tìm chẳng thấy
Bóng nhạt nhoà sương khói mù giăng
Đêm khuya vắng tiếng ai nâng thổn thức
Khẽ lặng thầm từng giọt đắng mềm môi
Anh đâu rồi sao chỉ có mình tôi
Lạc lối giữa cơn côi lạnh vắng
Tôi lặng nghe nỗi niềm sâu lắng
Chìm vào lòng sâu tận đáy tim tôi
Hỡi tim côi... Ôi thôi ngừng nhẹ đập
Nhịp rộn ràng xao xuyến lúc vào yêu...!
****__***__**
Đêm Buồn Khi Không Có Em …!
Đêm chầm chậm nối dài ra vô tận
Không có em lòng buồn anh thơ thẩn
Xa lắm xa ngàn trùng em khắc ẩn
Đẹp môi cười , mắt lạ giấu bân khuân
****__***__**
Mơ bóng em và mộng giấc tràn dâng
Theo dấu em về dạo khúc tình trần
Từng nhịp gõ ba kim thành thế trận
Thơ thay lời anh gởi đến thiên thần
***__***__***
Ngủ ngon nhé em tôi đừng vương bận
Giữa lặng câm không em dù vô tận
Anh ẩn mình vào thơ với nhạc ngân
Đêm theo cùng về nối bước em gần
*****__***__*****
Đêm không Em lời tình tràn bất tận
Chờ mong và ao ước … nhớ trào dâng ………
ĐÊM ĐÃ KHUYA MÀ SAO ANH CHƯA NGŨ ???
Đêm đã khuya mà sao Anh chưa ngũ?
Mãi nhìn trăng như nhắn gởi cùng Ai
Nỗi nhớ thương xin dành lại đôi lời
Em chẳng trách, giận hờn chi cho tội
Đêm đã khuya mà sao Anh chưa ngũ?
Mãnh trăng buồn đang tỏ để đợi Ai
Khóm lá lay, bởi than vắng thở dài
Đèn lụi tắt,bởi đêm dài quá hạn
Đêm đã khuya Anh một mình ngóng đợi
Trăng hóa tình và gió cũng lặng thinh
Ngó lên trăng như tự trách chính mình
Đêm khuya vắng, sao giờ này chưa ngũ
Đêm tàn rồi Người ơi! mau đi ngũ
Nhìn lên cao Em cũng ngắm trăng tròn
Nhắn dùm Tôi đi ngũ nhé trăng ơi!
Không giờ rồi…. Người ơi mau đi ngũ……
ĐÊM ĐÃ KHUYA NHƯNG LÀM SAO ANH NGỦ !?…
Ðêm đã khuya nhưng anh làm sao ngủ
Em chưa về luà gió lạnh từng cơn
Nổi nhớ thương ,thầm sợ bóng dỗi hờn
Em sẽ trách anh thờ ơ chẳng đủ(!)
*****
Ðêm đã khuya vì sao mình chưa ngủ
Trăng tỏ mờ đưa lối mộng tìm ai
Gió vờn lay tàn lá giọng khôi hài
Ðèn kia tỏ hay lời người mong tỏ
Ðêm ngõ xa ngồi mơ người chốn nọ
Trăng hóa tình và gió thoảng ru thơ
Chút vu vơ mà lạ chẳng hững hờ
Ðêm với mộng gieo vào tim tình thở
Ðêm đã khuya mà như còn nặng nợ
Chờ ai về cho ngọc thỏa trăng thơ
Dẫu không giờ nhưng tim lòng vẫn ngỡ
Ai ngóng chờ Ai với mộng đêm thơ
Sư tầm loichuc.haychoigame.com
thơ đêm khuya, thơ đêm buồn cô đơn, thơ đêm buồn nhớ em, thơ đêm buồn nhớ anh, thơ đêm không ngủ,
nhạc đêm buồn, những bài thơ câu thơ về đêm khuya cô đơn nhơ người yêu hay
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét