Những bài thơ về đêm buồn không ngủ được làm thơ.
Đêm Buồn Khi Không Có Em ...!
Đêm chầm chậm nối dài ra vô tận
Không có em lòng buồn anh thơ thẩn
Xa lắm xa ngàn trùng em khắc ẩn
Đẹp môi cười , mắt lạ giấu bâng khuâng
Mơ bóng em và mộng giấc tràn dâng
Theo dấu em về dạo khúc tình trần
Từng nhịp gõ ba kim thành thế trận
Thơ thay lời anh gởi đến thiên thần
Ngủ ngon nhé em tôi đừng vương bận
Giữa lặng câm không em dù vô tận
Anh ẩn mình vào thơ với nhạc ngân
Đêm theo cùng về nối bước em gần
Đêm không Em lời tình tràn bất tận
Chờ mong và ao ước ... nhớ trào dâng ...
ĐÊM ĐÃ KHUYA MÀ SAO ANH CHƯA NGŨ ???
Đêm đã khuya mà sao Anh chưa ngũ?
Mãi nhìn trăng như nhắn gởi cùng Ai
Nỗi nhớ thương xin dành lại đôi lời
Em chẳng trách, giận hờn chi cho tội
Đêm đã khuya mà sao Anh chưa ngũ?
Mãnh trăng buồn đang tỏ để đợi ai
Khóm lá lay, bởi than vắng thở dài
Đèn lụi tắt,bởi đêm dài quá hạn
Đêm đã khuya Anh một mình ngóng đợi
Trăng hóa tình và gió cũng lặng thinh
Ngó lên trăng như tự trách chính mình
Đêm khuya vắng, sao giờ này chưa ngủ
Đêm tàn rồi Người ơi! mau đi ngủ
Nhìn lên cao Em cũng ngắm trăng tròn
Nhắn dùm Tôi đi ngủ nhé trăng ơi!
Không giờ rồi.... Người ơi mau đi ngủ......
ĐÊM ĐÃ KHUYA NHƯNG LÀM SAO ANH NGỦ !?...
Ðêm đã khuya nhưng anh làm sao ngủ
Em chưa về lùa gió lạnh từng cơn
Nổi nhớ thương ,thầm sợ bóng dỗi hờn
Em sẽ trách anh thờ ơ chẳng đủ(!)
Ðêm đã khuya vì sao mình chưa ngủ
Trăng tỏ mờ đưa lối mộng tìm ai
Gió vờn lay tàn lá giọng khôi hài
Ðèn kia tỏ hay lời người mong tỏ
Ðêm ngõ xa ngồi mơ người chốn nọ
Trăng hóa tình và gió thoảng ru thơ
Chút vu vơ mà lạ chẳng hững hờ
Ðêm với mộng gieo vào tim tình thở
Ðêm đã khuya mà như còn nặng nợ
Chờ ai về cho ngọc thỏa trăng thơ
Dẫu không giờ nhưng tim lòng vẫn ngỡ
Ai ngóng chờ Ai với mộng đêm thơ
Không giờ rồi , ai hỡi ngủ đi (!)
Giữa ngàn xa là Ðó mộng thầm thì
Ðây đã biết ,tình mong đừng khổ lụy
Ngàn mai về Xuân đón vẹn nghĩ suy
Ðêm nghe dạ khúc Mozart, nhớ Em
Chào em, nhạc khúc màu xanh,
Tạ ơn em, giấc mộng lành, có nhau.
Chào em, tấu khúc nhiệm màu,
Ðêm thu Dạ Khúc, giọt sầu cũng vơi.
Chào em, âm hưởng của trời,
Tạ ơn em, suối nhạc đời, nhớ nhau
Đêm nghe gió thì thầm
Rời tay ra trong đam mê thần thánh
Hồn thênh thang nương dấu yêu quay về
Lần chia tay như bao nhiêu đời trước
Đời của ta tim xước nát não nề
Lời của em xa xưa trong tiền kiếp
Nhờ gió đưa trăng sáng lối thề
Còn nhớ cơn hôn mê đồng thiếp
Vào nửa đêm trăng khuyết em về
Gió ơi, ta đang nghe em lần chót
Hờn dổi đi, tim ta bấc lụn tàn
Xin em cho ta nghe tình khúc
Một thuở hoang khai ở địa đàng
Rồi đêm mai ta ra đi lần cuối
Và dấu yêu ta khắc cốt cho nàng
Nàng đã ban ta đam mê thần thánh
Nầy gió ơi. xin hãy hắt cơn buồn
gió nói gì khi trời buồn lạnh lẽo
mưa khóc gì khi ánh nắng dần phai
đêm lại đến cho trời đêm trởi lại
ánh trăng buồn hiu quạnh với cô đơn
sao lạnh quá một chút hồn trống trải
nhớ đến ai mà ánh mắt mệt nhoài
dừng lại nhé người đừng đi nữa nhé
để đêm buồn không cô lẻ cùng đêm!!!
TỰ TÌNH ĐÊM VẮNG
Tác giả: Tuyết Thúy Hằng
Mưa bay đêm vắng nhòa dư lệ..
Khoảng trống buồn lắp cạn bởi gì đây..
Anh ở nơi đâu em tìm chẳng thấy
Bóng nhạt nhoà sương khói mù giăng
Đêm khuya vắng tiếng ai nâng thổn thức
Khẽ lặng thầm từng giọt đắng mềm môi
Anh đâu rồi sao chỉ có mình tôi
Lạc lối giữa cơn côi lạnh vắng
Tôi lặng nghe nỗi niềm sâu lắng
Chìm vào lòng sâu tận đáy tim tôi
Hỡi tim côi... Ôi thôi ngừng nhẹ đập
Nhịp rộn ràng xao xuyến lúc vào yêu...!
****__***__**
Đêm Buồn Khi Không Có Em …!
Đêm chầm chậm nối dài ra vô tận
Không có em lòng buồn anh thơ thẩn
Xa lắm xa ngàn trùng em khắc ẩn
Đẹp môi cười , mắt lạ giấu bân khuân
****__***__**
Mơ bóng em và mộng giấc tràn dâng
Theo dấu em về dạo khúc tình trần
Từng nhịp gõ ba kim thành thế trận
Thơ thay lời anh gởi đến thiên thần
***__***__***
Ngủ ngon nhé em tôi đừng vương bận
Giữa lặng câm không em dù vô tận
Anh ẩn mình vào thơ với nhạc ngân
Đêm theo cùng về nối bước em gần
*****__***__*****
Đêm không Em lời tình tràn bất tận
Chờ mong và ao ước … nhớ trào dâng ………
ĐÊM ĐÃ KHUYA MÀ SAO ANH CHƯA NGŨ ???
Đêm đã khuya mà sao Anh chưa ngũ?
Mãi nhìn trăng như nhắn gởi cùng Ai
Nỗi nhớ thương xin dành lại đôi lời
Em chẳng trách, giận hờn chi cho tội
Đêm đã khuya mà sao Anh chưa ngũ?
Mãnh trăng buồn đang tỏ để đợi Ai
Khóm lá lay, bởi than vắng thở dài
Đèn lụi tắt,bởi đêm dài quá hạn
Đêm đã khuya Anh một mình ngóng đợi
Trăng hóa tình và gió cũng lặng thinh
Ngó lên trăng như tự trách chính mình
Đêm khuya vắng, sao giờ này chưa ngũ
Đêm tàn rồi Người ơi! mau đi ngũ
Nhìn lên cao Em cũng ngắm trăng tròn
Nhắn dùm Tôi đi ngũ nhé trăng ơi!
Không giờ rồi…. Người ơi mau đi ngũ……
ĐÊM ĐÃ KHUYA NHƯNG LÀM SAO ANH NGỦ !?…
Ðêm đã khuya nhưng anh làm sao ngủ
Em chưa về luà gió lạnh từng cơn
Nổi nhớ thương ,thầm sợ bóng dỗi hờn
Em sẽ trách anh thờ ơ chẳng đủ(!)
*****
Ðêm đã khuya vì sao mình chưa ngủ
Trăng tỏ mờ đưa lối mộng tìm ai
Gió vờn lay tàn lá giọng khôi hài
Ðèn kia tỏ hay lời người mong tỏ
Ðêm ngõ xa ngồi mơ người chốn nọ
Trăng hóa tình và gió thoảng ru thơ
Chút vu vơ mà lạ chẳng hững hờ
Ðêm với mộng gieo vào tim tình thở
Ðêm đã khuya mà như còn nặng nợ
Chờ ai về cho ngọc thỏa trăng thơ
Dẫu không giờ nhưng tim lòng vẫn ngỡ
Ai ngóng chờ Ai với mộng đêm thơ
*****
Xem thêm :
Thơ tình vê đêm khuya cô đơn Nhớ người yêu không ngủ được
Sưu tầm theo loichuc.haychoigame.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét