Những bài thơ ngắn về tình yêu đôi lứa, Thơ tình cảm động sâu sắc phần 1
Em cứ nghĩ
Em cứ nghĩ tình yêu anh lớn lắm
Nào ngờ đâu chỉ như khách qua đường
Đủ dịu dàng để em kịp nhớ thương
Rồi thật nhanh mang tình giăng nơi khác.
Em cứ nghĩ yên bình nơi đáy mắt
Là yêu thương chất ngất mãi dâng đầy
Trao ngọt ngào làm em chếnh choáng say
Rồi anh đi mang theo ngày hạnh phúc.
Em cứ nghĩ trái tim anh rạo rực
Ở bên em dẫu mỗi lúc khóc cười
Có ai ngờ là gió thoảng qua thôi
Anh đã đi, anh đi rồi, chẳng nhớ.
Em cứ nghĩ mỗi nụ cười rạng rỡ
Dành cho em sẽ nở mãi không tàn
Nhưng cuối cùng chỉ như chuyến đò ngang
Anh là khách sang sông rồi đi mất.
Em cứ nghĩ chỉ cần mình chân thật
Thì cớ gì người quay mặt bước đi
Nhưng hết yêu thì chân thật được gì
Anh hững hờ, anh đã đi, đi mãi.
Tìm anh, chỉ anh thôi
Tìm anh trong giấc mơ
Sao nụ cười xa thế
Đêm nghiêng trời gió đổ
Nỗi nhớ còn rưng rưng
Tìm anh chiều vô chừng
Nắng gầy xanh xao quá
Xin cho làm sỏi đá
Rêu phong vào đời nhau
Tìm anh giữa mưa mau
Ướt áo ngày xưa cũ
Đường quen giờ cỏ phủ
Dùng dằng chân níu chân
Tìm anh quá chênh vênh
Chiêm bao không trở lại
Đời bên đời ngần ngại
Hiu hắt tình mồ côi
Tìm anh, chỉ anh thôi
Gót giày mòn vẫn bước
Đường về dù mất được
Tình nhân sầu trăm năm.
Thu lặng lẽ
Chiều qua nhẹ nhàng giữa phố đông
Bỗng thấy lòng mình đang ngóng trông
Mùa thu lại tới, em lại nhớ..
Một quãng yêu đương của chúng mình
Anh ơi có thấy mùa thu không
Có thấy Hồ Tây lộng gió không
Có còn nhớ tới ngày xưa ấy?
Có còn nhớ em trọn một lòng?
Thời gian trôi qua thật lặng lẽ
Vô tình xóa nhòa hẹn ước xưa
Anh bảo anh vẫn luôn như thế
Mà sao em thấy đã khác rồi !!!
Vô tình em thấy phút trầm ngâm
Anh đứng lặng lẽ theo mây gió
Mắt anh hình như còn ai đó
Em biết làm sao? Đứng chờ chồng!!!
Vẫn biết .. đó là kỉ niệm thôi
Kỉ niệm xưa cũ khó nhạt phai
Vẫn biết nó nhẹ như làn khói
Mà sao em như kẻ mất hồn???
Mình đã đi chung một đoạn đường
Chẳng dài, chẳng rộng, nhưng đủ trông
Trông thấy tim anh còn ai khác
Em phải làm sao trọn nghĩa tình?
Anh vẫn bên em vẫn nhẹ nhàng
Vẫn âu, vẫn yếm, vẫn chờ mong
Bàn tay vẫn nắm, khi se lạnh
Nhưng sao em thấy, chẳng ấm lòng!!!
Đoạn đường chúng mình đã đi chung
Nào đâu có ngắn phải không anh?
Chừng đó có đủ để anh thấu?
Anh sẽ cần ai suốt chặng đường!!!
***
Trả lại yêu thương
Có những yêu thương em chưa từng dám nói
Cứ chôn vùi ấp ủ giấu trong tim
Mượn gió và lời ca em âm thầm trao gửi
Mãi đợi mãi chờ nhưng ấm áp lòng ai
Có những yêu thương em đâu cần đáp lại
Chỉ cần ở cạnh nhau em đâu tiếc tháng ngày dài
Chỉ cần anh mãi một lòng không thay đổi
Tình cảm này em chắc chắn không phai
Có những yêu thương bị rơi vào quên lãng
Anh đi qua chẳng chút đoái hoài
Anh bận theo đuổi những chân trời cỏ lạ
Em trông theo đau đớn, ngỡ ngàng
Có những yêu thương xin gửi vào kỉ niệm
Bởi tổn thương trong em đã quá nặng nề
Có những suy tư nâng dẫn lối em về
Trả anh lại cùng gió mây phiêu lãng
***
Gặp lại mùa thu
Gặp lại anh rồi em mới hiểu vì sao
Một dòng sông mà hai bờ xa cách
Ở bên chồng con tim làm hành khách
Chuyến xe hôn nhân chẳng đổ bến nào
Giọt sương mềm hau háu ngọn lách lau
Em rau ráu ngồm ngoàm nhai kỷ niệm
Em đau đáu vùi đầu ôm hoài niệm
Em lơ mơ lớ ngớ rũ hương nhàu
Nếu bây giờ trời có đẫm mưa ngâu
Thì nỗi nhớ trong em dường như tạnh
Nếu hôm nay trời không nhiều gió lạnh
Đam mê trong em đông đã bắt đầu
Nụ hôn vội vàng đã ở đó rất lâu
Dắt díu em đi những ngày con gái
Nửa đời qua hôm ngồi son phấn lại
Nắng vẫn râm ran trên thịt da sầu
Chớm thu về bên mắt đá sóc nâu
Xanh quá cỏ em lại hiền như lá
Môi lại quen sau tháng ngày đã lạ
Tay sẽ cầm khi ngỡ đã buông nhau
***
Đường tàu tình yêu
Em còn nhớ, nơi hò hẹn hai ta
Con đường tàu chạy vòng qua đất mỏ
Trên thanh ray, lời yêu đầu anh ngỏ
Khắp chân trời rực đỏ ánh hoàng hôn.
Không trang hoàng, chẳng kiều diễm màu sơn
Con đường tàu nằm im lìm mộng trải
Những trưa hè, mình anh ngồi khắc khoải
Chờ một người đã rời mãi nơi đây.
Có tiếng chi như tiếng bánh tàu quay
Nghe dồn dập trên ray tàu hoen rỉ
Con tàu xa mang bóng hình tri kỉ
Hỏi đi rồi có về lại đêm nay?
Bước một mình lặng lẽ trên đường ray
Anh tìm về cái nắm tay ngày ấy
Tìm lại em, mà hoài sao chẳng thấy
Chỉ mịt mù trong đâu đấy gió sương.
Mỗi nhịp ray, thanh chắn, vẫn còn vương
Bóng hình ai trên đường tàu hôm đó
Câu yêu người lại vọng về trong gió
Bỗng nghẹn ngào, dòng lệ nhỏ tuôn rơi
Trên đường ray, giữa đêm tối, em ơi
Anh ước đời như một chuyến tàu bạc
Tới sân ga chẳng bao giờ sợ lạc
Đã muộn rồi, chuyến tàu khác em lên.
Viết lại giấc mơ xưa
Về đi em...
Nơi này anh vẫn đợi
Hạnh phúc ngủ quên, vì ngóng mỏi mòn
Bao năm rồi, em vẫn vẹn sắc son
Sai một bước, ta đành sao đứt đoạn
Về đi em...
Nơi vẫn thuộc về em
Trái tim anh, bóng hình em vẫn đó
Đừng để anh một mình trong nỗi nhớ
Căn nhà buồn thiếu một tiếng em cười
Về đi em...
Ăn cùng nhau một bữa
Niềm vui đơn sơ đã mất lâu rồi...
Gian bếp lạnh, thiếu tay em chăm chút
Lời ngọt ngào cũng vắng tự trên môi
Về cùng nhau viết lại giấc mơ xưa
Lau khô mắt...
Như chưa từng tan vỡ
Em mãi mãi vẫn là bờ, là bến
Cho anh bình yên, giữa những bon chen...
Cơn gió tình yêu
Trong nhiều đêm, một mình anh tự hỏi
Cơn gió nào mang em đến bên anh
Tựa suối mát, nước trong vắt, ngọt lành
Cùng hoa trái đơm tình anh tươi thắm
Cũng từ đó, nhớ thương em nhiều lắm
Cứ chiều chiều sâu thẳm tận con tim
Thương nhớ em, anh hướng mắt kiếm tìm
Một hình bóng người anh yêu tha thiết
Hỏi tim em, nơi con tim khác biệt
Có thấy rằng gió ngày một mạnh hơn
Trong năm tháng, đôi lúc có dỗi hờn
Nhưng chiều gió luôn hướng về một phía
Gió mang đến biết bao điều ý nghĩa
Xua nhọc nhằn, giông tố của đời vương
Gió cũng mang đậm nét của đời thường
Của tình yêu tuổi giữa chiều đương thế
Cũng từ đó những nhọc nhằn dâu bể
Tan biến, hòa cùng vị ngọt tình em
Ủ ấm con tim đang đông cứng, yếu mềm
Ấm trở lại bởi tình yêu cơn gió!
***
Thu bước
Đêm buông dần trên con phố nhỏ
Thu héo gầy bao nỗi tơ vương
Ánh điện đường khắc khoải trong sương
Thấy một người lặng lẽ trong gió lạnh
Con đường đó ngày xưa ta chung bước
Nay chỉ còn một bóng hình thôi
Phố đơn côi tình em xa vời vợi
Điếu thuốc tàn rụi khi đón mưa rơi
Nơi góc phố dạ hương bay ngào ngạt
Đưa anh về dào dạt kỷ niệm xưa
Thu đêm nay cũng như bao thu khác
Anh độc hành tan tác nhớ thương em
Em rất gần mà như xa vạn lý
Biết làm chi khi mỗi người một ngả
Mưa lã chã vờn lên dòng lệ ấm
Một tấm chân tình lầm lũi về đâu
Thôi bước nốt một đêm thu quằn quại
Để ngày mai chẳng ai nhớ thương ai
Nếu có lỡ trên đường đời gặp lại
Hãy mỉm cười rằng ta đã yêu thương.
***
Chúng mình ở hai phía
Đã bao đêm không ngủ
Nhớ anh tím nát lòng
Lời ân tình chưa cũ
Em thấy mình cô đơn
Con sông đời còn đó
Nửa trăm năm còn ai
Tóc lùa theo cơn gió
Vùng vằng trên đôi vai
Phía anh có trăng không?
Đêm có dài, có lạnh
Ngày có nhiều nhung nhớ
Hãy giữ lấy tơ lòng
Phía em trời đang mưa!
Hiu hắt nụ tình xưa
Đêm khuya nghe buồn lắm
Cho biết mấy cho vừa
Đã bao đêm không ngủ
Em khóc hoài anh ơi
Chúng mình ở hai phía
Thương nhau đến trọn đời...
***
Tình buồn
Cơn gió nào mang em đến bên anh
Tựa suối mát, nước trong vắt, ngọt lành
Cùng hoa trái đơm tình anh tươi thắm
Cũng từ đó, nhớ thương em nhiều lắm
Cứ chiều chiều sâu thẳm tận con tim
Thương nhớ em, anh hướng mắt kiếm tìm
Một hình bóng người anh yêu tha thiết
Hỏi tim em, nơi con tim khác biệt
Có thấy rằng gió ngày một mạnh hơn
Trong năm tháng, đôi lúc có dỗi hờn
Nhưng chiều gió luôn hướng về một phía
Gió mang đến biết bao điều ý nghĩa
Xua nhọc nhằn, giông tố của đời vương
Gió cũng mang đậm nét của đời thường
Của tình yêu tuổi giữa chiều đương thế
Cũng từ đó những nhọc nhằn dâu bể
Tan biến, hòa cùng vị ngọt tình em
Ủ ấm con tim đang đông cứng, yếu mềm
Ấm trở lại bởi tình yêu cơn gió!
***
Thu bước
Đêm buông dần trên con phố nhỏ
Thu héo gầy bao nỗi tơ vương
Ánh điện đường khắc khoải trong sương
Thấy một người lặng lẽ trong gió lạnh
Con đường đó ngày xưa ta chung bước
Nay chỉ còn một bóng hình thôi
Phố đơn côi tình em xa vời vợi
Điếu thuốc tàn rụi khi đón mưa rơi
Nơi góc phố dạ hương bay ngào ngạt
Đưa anh về dào dạt kỷ niệm xưa
Thu đêm nay cũng như bao thu khác
Anh độc hành tan tác nhớ thương em
Em rất gần mà như xa vạn lý
Biết làm chi khi mỗi người một ngả
Mưa lã chã vờn lên dòng lệ ấm
Một tấm chân tình lầm lũi về đâu
Thôi bước nốt một đêm thu quằn quại
Để ngày mai chẳng ai nhớ thương ai
Nếu có lỡ trên đường đời gặp lại
Hãy mỉm cười rằng ta đã yêu thương.
***
Chúng mình ở hai phía
Đã bao đêm không ngủ
Nhớ anh tím nát lòng
Lời ân tình chưa cũ
Em thấy mình cô đơn
Con sông đời còn đó
Nửa trăm năm còn ai
Tóc lùa theo cơn gió
Vùng vằng trên đôi vai
Phía anh có trăng không?
Đêm có dài, có lạnh
Ngày có nhiều nhung nhớ
Hãy giữ lấy tơ lòng
Phía em trời đang mưa!
Hiu hắt nụ tình xưa
Đêm khuya nghe buồn lắm
Cho biết mấy cho vừa
Đã bao đêm không ngủ
Em khóc hoài anh ơi
Chúng mình ở hai phía
Thương nhau đến trọn đời...
***
Tình buồn
Tôi nhìn vào trong đôi mắt của em
Để kiếm tìm một bóng hình nhỏ bé
Sâu nơi đó hàng trăm nghìn ngã rẽ
Ngã rẽ nào có bóng hình của tôi?
Nụ hôn thấm đẫm vị ngọt đôi môi
Tôi có đâu, nên chẳng cần phải giữ
Thế gian kia, tình yêu nào bất tử
Chỉ tồn tại phút bất tử tình yêu.
Được và mất thử hỏi giá bao nhiêu
Thắng hay thua cả hai đều phải khổ
Người được em, giữ em sợ mất chỗ
Tôi thua cuộc, bỗng sụp đổ trong tim.
Khoảnh khắc này xin mãi giữ lặng im
Lúc tôi đau, lúc tôi cần em nhất
Em bên tôi, những mặn nồng ngây ngất
Chợt tỉnh mộng em vụt mất từ lâu.
Tôi trách mình sao tình quá đậm sâu
Trái tim non mang trao nhầm ai đó
Vỡ tan tành giữa mịt mù giông gió
Tàn lụi rồi đâu còn có yêu thương.
Góp nhặt lại những mảnh vỡ còn vương
Tôi gửi em mối tình buồn đẹp nhất
Không so đo, chẳng oán hờn được mất
Giọt lệ sầu xin cất giữ riêng tôi.
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét